Dịch bệnh Ebola tại DR Congo đối mặt với khoảng trống tài trợ nghiêm trọng khi sự hỗ trợ quốc tế suy giảm

Nhóm Cộng đồng BigGo
Dịch bệnh Ebola tại DR Congo đối mặt với khoảng trống tài trợ nghiêm trọng khi sự hỗ trợ quốc tế suy giảm

Cộng hòa Dân chủ Congo đang phải vật lộn với một đợt bùng phát dịch Ebola leo thang nhanh chóng đã cướp đi sinh mạng của 35 người trong tổng số 57 ca được xác nhận, dẫn đến tỷ lệ tử vong thảm khốc 61%. Điều khiến cuộc khủng hoảng này đặc biệt đáng báo động không chỉ là chính loại virus này, mà còn là sự thiếu hụt nghiêm trọng nguồn tài trợ quốc tế cần thiết để ngăn chặn nó trước khi lan ra ngoài biên giới đất nước.

Đợt bùng phát bắt đầu vào tháng 8 năm 2024 khi một phụ nữ mang thai 34 tuổi tìm kiếm điều trị cho tình trạng sốt và chảy máu tại tỉnh Kasai. Trong vòng vài tuần, tình hình xấu đi nhanh chóng, với các cơ sở y tế quá tải và thiếu hụt nghiêm trọng thiết bị bảo hộ và nước sạch. Trung tâm điều trị duy nhất tại tâm dịch hiện đang hoạt động với công suất 119%, làm nổi bật nhu cầu cấp thiết về nguồn lực.

Thống kê dịch bệnh (tính đến tháng 9 năm 2024)

  • Tổng số ca bệnh: 57
  • Số ca tử vong: 35
  • Tỷ lệ tử vong: 61%
  • Công suất trung tâm điều trị: 119% (quá tải)
  • Ca bệnh đầu tiên được xác định: 20 tháng 8 năm 2024
  • Tuyên bố bùng phát dịch: 4 tháng 9 năm 2024

Cuộc khủng hoảng tài trợ bộc lộ những lỗ hổng trong y tế toàn cầu

Các tổ chức y tế quốc tế đang tranh thủ để đảm bảo nguồn tài trợ đầy đủ cho nỗ lực ứng phó. Liên đoàn Quốc tế các Hội Chữ thập đỏ và Trăng lưỡi liềm đỏ đã yêu cầu 25 triệu đô la Mỹ để ngăn chặn đợt bùng phát, nhưng chỉ có thể đảm bảo được 2,2 triệu đô la Mỹ cho đến nay. Tương tự, Tổ chức Y tế Thế giới ước tính cần 20 triệu đô la Mỹ trong ba tháng nhưng hiện chỉ có quyền tiếp cận 4,3 triệu đô la Mỹ từ quỹ khẩn cấp và các khoản đóng góp từ Vương quốc Anh, Đức, và liên minh vaccine Gavi.

Sự thiếu hụt tài trợ này đã châm ngòi cho cuộc tranh luận gay gắt về trách nhiệm quốc tế và hiệu quả của các hệ thống y tế toàn cầu hiện tại. Tình hình trở nên phức tạp hơn khi xem xét rằng số tiền được yêu cầu chỉ chiếm một phần nhỏ so với những gì nhiều tổ chức chi tiêu cho các hoạt động thường xuyên.

Yêu cầu Tài trợ so với Nguồn lực Hiện có

Tổ chức Tài trợ Cần thiết Hiện có Sẵn Thiếu hụt
IFRC 25 triệu USD 2,2 triệu USD 22,8 triệu USD
WHO 20 triệu USD 4,3 triệu USD 15,7 triệu USD
Tổng cộng 45 triệu USD 6,5 triệu USD 38,3 triệu USD

Tác động của việc giảm vai trò lãnh đạo của Mỹ

Một yếu tố quan trọng trong cuộc khủng hoảng hiện tại là sự vắng mặt đáng chú ý của sự hỗ trợ đáng kể từ Mỹ thông qua USAID, cơ quan từng cung cấp hỗ trợ quan trọng trong các đợt bùng phát như vậy. Cơ quan này đã phải đối mặt với việc cắt giảm ngân sách đáng kể và tái cơ cấu, để lại một khoảng trống mà các đối tác quốc tế khác đang gặp khó khăn để lấp đầy.

Cuộc thảo luận cộng đồng bộc lộ những lo ngại sâu sắc về những tác động dài hạn của sự thay đổi trong vai trò lãnh đạo y tế toàn cầu này. Nhiều nhà quan sát lo lắng rằng việc giảm tài trợ y tế quốc tế chủ động có thể dẫn đến những phản ứng tốn kém hơn sau này, vì việc ngăn chặn các đợt bùng phát tại nguồn gốc tiết kiệm chi phí đáng kể hơn so với việc đối phó với sự lây lan quốc tế.

Nếu không có sự hỗ trợ ngay lập tức, các khoảng trống trong hoạt động sẽ tiếp tục tồn tại, gây nguy hiểm cho các nỗ lực ngăn chặn đợt bùng phát và bảo vệ các cộng đồng dễ bị tổn thương.

Những câu hỏi rộng lớn hơn về hợp tác quốc tế

Cuộc khủng hoảng đã làm nổi bật những câu hỏi cơ bản về cách cộng đồng quốc tế nên ứng phó với các tình huống khẩn cấp về y tế tại các quốc gia đang phát triển. Trong khi một số người cho rằng các quốc gia giàu có có nghĩa vụ đạo đức phải hỗ trợ, những người khác lại tranh luận rằng các giải pháp bền vững đòi hỏi việc xây dựng năng lực địa phương thay vì tạo ra sự phụ thuộc vào tài trợ bên ngoài.

Cuộc tranh luận mở rộng ra ngoài những mối quan tâm nhân đạo trước mắt đến các cân nhắc chiến lược. Các chuyên gia về bệnh truyền nhiễm nhấn mạnh rằng việc để các đợt bùng phát âm ỉ tại một khu vực có thể dẫn đến sự phát triển của các chủng kháng thuốc và tăng nguy cơ lây lan quốc tế, khiến việc can thiệp sớm trở thành vấn đề an ninh toàn cầu chứ không chỉ là từ thiện.

Tình hình tại DR Congo đóng vai trò như một trường hợp thử nghiệm về mức độ hiệu quả mà cộng đồng quốc tế có thể ứng phó với các cuộc khủng hoảng y tế mà không có các cấu trúc lãnh đạo truyền thống. Khi đợt bùng phát tiếp tục lan rộng, hậu quả của khoảng trống tài trợ này có thể mở rộng ra xa hơn biên giới của một quốc gia châu Phi duy nhất, có khả năng ảnh hưởng đến an ninh y tế toàn cầu trong nhiều năm tới.

Tham khảo: Ebola outbreak in DR Congo rages, with 61% death rate and funding running dry