Tại Sao Chúng Ta Nhớ Mãi Những Khoảnh Khắc Xấu Hổ Nhưng Lại Quên Mất Chỗ Đậu Xe Hôm Qua

Nhóm Cộng đồng BigGo
Tại Sao Chúng Ta Nhớ Mãi Những Khoảnh Khắc Xấu Hổ Nhưng Lại Quên Mất Chỗ Đậu Xe Hôm Qua

Một nghiên cứu mới từ Đại học Boston đã làm sáng tỏ một trong những bí ẩn khó hiểu nhất của cuộc sống: tại sao một số ký ức bám chặt với chúng ta mãi mãi trong khi những ký ức khác lại biến mất không dấu vết. Nghiên cứu này, với sự tham gia của gần 600 người qua 10 nghiên cứu khác nhau, cho thấy não bộ của chúng ta không chỉ lưu trữ thông tin một cách ngẫu nhiên—mà còn chủ động quyết định điều gì xứng đáng có một vị trí vĩnh viễn trong tủ hồ sơ tinh thần của chúng ta.

Chi tiết nghiên cứu:

  • Người tham gia: Gần 600 người trong 10 nghiên cứu riêng lẻ
  • Được xuất bản trên: Tạp chí Science Advances
  • Cơ quan chủ trì: Boston University
  • Nhà nghiên cứu chính: Robert M. Reinhart (Phó giáo sư Khoa học Tâm lý và Não bộ)
  • Nguồn tài trợ: National Institutes of Health , International OCD Foundation , AE Research Foundation , và các nhà từ thiện
Các nhà nghiên cứu tại  Boston University  thảo luận về những hiểu biết từ một nghiên cứu mới về cách các sự kiện cảm xúc ảnh hưởng đến khả năng lưu giữ ký ức
Các nhà nghiên cứu tại Boston University thảo luận về những hiểu biết từ một nghiên cứu mới về cách các sự kiện cảm xúc ảnh hưởng đến khả năng lưu giữ ký ức

Hệ Thống Lựa Chọn Ký Ức Của Não Bộ

Nghiên cứu phát hiện ra rằng các sự kiện mang tính cảm xúc cao hoạt động như nam châm ký ức, thu hút và bảo tồn những khoảnh khắc dễ quên khác xảy ra trước và sau chúng. Hãy nghĩ về nó như thế này: khi điều gì đó quan trọng xảy ra—dù là trúng số độc đắc hay trải qua một sự kiện đau thương—não bộ của bạn sẽ quay ngược thời gian và tiến về phía trước để lưu lại những ký ức liên quan mà thông thường sẽ phai mờ.

Nhưng điều thú vị ở đây là não bộ sử dụng các quy tắc khác nhau cho những ký ức xảy ra trước và sau một sự kiện cảm xúc. Đối với những ký ức theo sau một khoảnh khắc lớn, sức mạnh của việc ghi nhớ phụ thuộc vào mức độ cảm xúc mạnh mẽ của khoảnh khắc đó. Trải nghiệm càng mãnh liệt, bạn càng có khả năng nhớ những gì xảy ra tiếp theo. Tuy nhiên, đối với những ký ức dẫn đến sự kiện, não bộ của bạn tìm kiếm các mối liên kết—tín hiệu thị giác, màu sắc tương tự, hoặc các khái niệm liên quan có thể kết nối trở lại với khoảnh khắc then chốt.

Các Loại Tăng Cường Trí Nhớ:

  • Tăng Cường Hồi Tố: Những ký ức từ trước một sự kiện quan trọng được bảo tồn dựa trên sự tương đồng/kết nối với khoảnh khắc then chốt đó
  • Tăng Cường Tiền Hành: Những ký ức sau một sự kiện quan trọng được bảo tồn dựa trên cường độ cảm xúc của khoảnh khắc đó
  • Ưu Tiên Phân Cấp: Não bộ sử dụng thang đo linh hoạt để quyết định những ký ức nào cần bảo tồn thay vì áp dụng cách tiếp cận tất cả hoặc không gì

Tại Sao Những Ký Ức Xấu Hổ Không Bao Giờ Chết

Các cuộc thảo luận cộng đồng xung quanh nghiên cứu này tiết lộ một sự thật phổ quát mà nhiều người có thể cảm thông: những khoảnh khắc xấu hổ dường như có sức mạnh siêu nhiên để tồn tại. Một nhà quan sát lưu ý rằng mức độ xấu hổ dường như tỷ lệ thuận trực tiếp với mức độ mạnh mẽ mà một khoảnh khắc được ghi lại trong ký ức. Điều này hoàn toàn phù hợp với những phát hiện của nghiên cứu về cường độ cảm xúc thúc đẩy việc hình thành ký ức.

Hiện tượng này không chỉ giới hạn ở sự xấu hổ cá nhân. Mọi người chia sẻ những hồi ức sống động về các chi tiết tầm thường từ những sự kiện lịch sử lớn như ngày 11 tháng 9 năm 2001, nhớ chính xác họ đang ngồi ở đâu, mặc gì, hoặc ăn sáng gì vào buổi sáng hôm đó—những chi tiết thường sẽ bị quên trong vòng vài giờ vào bất kỳ ngày bình thường nào.

Một nhóm bạn được ghi lại trong khoảnh khắc thư giãn, gợi nhớ đến những trải nghiệm chung thường trở thành những kỷ niệm khó quên
Một nhóm bạn được ghi lại trong khoảnh khắc thư giãn, gợi nhớ đến những trải nghiệm chung thường trở thành những kỷ niệm khó quên

Trường Hợp Bí Ẩn Của Những Ký Ức Ngẫu Nhiên

Có lẽ thú vị nhất là nghiên cứu không giải thích đầy đủ tại sao một số khoảnh khắc hoàn toàn ngẫu nhiên, trung tính về mặt cảm xúc lại được khắc vĩnh viễn trong tâm trí chúng ta. Các thành viên cộng đồng chia sẻ những câu chuyện về việc nhớ những khoảnh khắc tuổi thơ tùy tiện—đứng trong phòng ngủ lúc sáu tuổi, đếm những chiếc xe màu sắc bên ngoài tiệm kem, hoặc chờ đợi huấn luyện viên lái xe giải thích về biển báo đường đi bộ mà không bao giờ được đề cập.

Khi tôi sáu tuổi, tôi đang đứng giữa phòng ngủ của mình, không có gì đặc biệt thú vị xảy ra, và tôi tự nói với mình 'Tôi sẽ nhớ khoảnh khắc này suốt đời'. Và tôi đã làm được.

Những ký ức này gợi ý rằng có thể có những cơ chế bổ sung đang hoạt động ngoài ý nghĩa cảm xúc. Một số nhà nghiên cứu đưa ra giả thuyết rằng hành động có ý thức quyết định nhớ điều gì đó—ngay cả khi còn là trẻ em—bản thân nó có thể tạo ra đủ hoạt động thần kinh để củng cố ký ức.

Kết Nối Mùi Hương

Cuộc thảo luận cũng làm nổi bật sức mạnh độc đáo của những ký ức dựa trên mùi hương. Không giống như các giác quan khác được xử lý thông qua đồi thị của não, mùi hương có một con đường trực tiếp đến các trung tâm ký ức. Điều này giải thích tại sao việc ngửi thấy nước hoa của bà ngoại hoặc mùi lớp học thời thơ ấu có thể ngay lập tức đưa bạn trở lại quá khứ với độ sống động đáng kinh ngạc.

Ứng Dụng Thực Tiễn và Tác Động Tương Lai

Nghiên cứu này mở ra cánh cửa cho các ứng dụng thực tiễn trong giáo dục và trị liệu. Các giáo viên có thể kết hợp nội dung hấp dẫn về mặt cảm xúc với các khái niệm khó để cải thiện khả năng ghi nhớ. Các nhà trị liệu có thể giúp bệnh nhân khôi phục những ký ức đã mất hoặc ngược lại, làm suy yếu những ký ức đau thương.

Đối với những người lo lắng về việc có quá nhiều ký ức, có thể có một lợi ích bất ngờ khi quên. Một số thành viên cộng đồng lưu ý rằng trí nhớ kém có thể là một phước lành—cho phép họ đọc lại những cuốn sách yêu thích, xem lại những bộ phim được yêu mến, và tránh được việc ôm hận vì họ không thể nhớ chính xác tại sao họ lại tức giận.

Nghiên cứu này đại diện cho bằng chứng xác định đầu tiên rằng việc tăng cường ký ức thông qua liên kết cảm xúc thực sự xảy ra ở con người, sử dụng cái mà các nhà nghiên cứu gọi là ưu tiên phân cấp—về cơ bản, một hệ thống thang điểm trượt để xác định ký ức nào xứng đáng được bảo tồn. Mặc dù chúng ta vẫn chưa hiểu đầy đủ tại sao một số khoảnh khắc ngẫu nhiên lại đạt được sự bất tử trong tâm trí chúng ta, nhưng chúng ta đang tiến gần hơn đến việc giải mã bộ mã của ký ức con người.

Tham khảo: Why Do We Remember Some Life Moments—but Not Others?